送卢虔端公守復州拼音版/注音版
sòng lú qián duān gōng shǒu fù zhōu。
送卢虔端公守复州。
mèng jiāo。
孟郊。
shī kuàng tīng qún mù,
师旷听群木,
zì rán shí gū tóng。
自然识孤桐。
zhèng shēng féng zhī yīn,
正声逢知音,
yuàn chū dà pǔ zhōng。
愿出大朴中。
zhī yīn bù yùn sú,
知音不韵俗,
dú lì zhàn gǔ fēng。
独立占古风。
hū guà chù xié guān,
忽挂触邪冠,
dǎi zhú nán fēi hóng。
逮逐南飞鸿。
sù sù tài shǒu zhāng,
肃肃太守章,
míng míng huá gǔ xióng。
明明华毂熊。
shāng shān wú píng lù,
商山无平路,
chǔ shuǐ yǒu jīng cóng。
楚水有惊潨。
rì yuè qiān lǐ wài,
日月千里外,
guāng yīn nán zài tóng。
光阴难载同。
xīn chóu tú zì jī,
新愁徒自积,
liáng huì hé yóu tōng。
良会何由通。
孟郊,唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
孟郊相关作品推荐: