薛乐道自南阳来入都留宿会饮作诗饯行拼音版/注音版
xuē lè dào zì nán yáng lái rù dōu liú sù huì yǐn zuò shī jiàn xíng。
薛乐道自南阳来入都留宿会饮作诗饯行。
huáng tíng jiān。
黄庭坚。
xuē hóu běn guì zhòu,
薛侯本贵胄,
shè cè yī shǐ zhōng。
射策一矢中。
jīn lán tuō píng shēng,
金兰托平生,
guā gé bǐ zhū cóng。
瓜葛比诸从。
shù miàn shàng chéng qīn,
数面尚成亲,
kuàng nǎi jū lián dòng。
况乃居连栋。
jiāo yóu jí fù zǐ,
交游及父子,
jiǎng xué lián bó zhòng。
讲学连伯仲。
nú rén tōng shǐ lìng,
奴人通使令,
hái zhì jiē xì nòng。
孩稚接戏弄。
xiāng lián fù mǐ qín,
相怜负米勤,
tóng lì cǎi lán gōng。
同力采兰供。
měi chí jūn jiā shū,
每持君家书,
píng ān qù kuǎn fèng。
平安觑款缝。
qín rén yǔ wú zhì,
秦人与吾炙,
yōu lè yī tǐ gòng。
忧乐一体共。
shì zhī tíng wèi cáo,
释之廷尉曹,
wēi guò chéng xì sòng。
微过成系讼。
cóng cǐ zhāng zhǎng gōng,
从此张长公,
bù kěn wéi shí yòng。
不肯为时用。
qiū ā wú wú tóng,
丘阿无梧桐,
qū zhí bù zài fèng。
曲直不在凤。
shēng yá gǔ kǒu gēng,
生涯谷口耕,
shì shì hán dān mèng。
世事邯郸梦。
zì jūn bào yōu duān,
自君抱忧端,
jiǔ wǎn wèi rěn xiù。
酒碗未忍嗅。
gāo qiū zì nán guī,
高秋自南归,
yì qì shāo kuān zòng。
意气稍宽纵。
huáng huā shàng mǎn lí,
黄花尚满篱,
bái yǐ fāng fú wèng。
白蚁方浮瓮。
sī yán zhù yàn xǐ,
私言助燕喜,
qiě mò jiè zī zhòng。
且莫戒辎重。
shuāng fēng liè wéi mù,
霜风猎帷幕,
yín zhú tǔ dì dōng。
银烛吐螮蝀。
mì zuò xìng pō huān,
密坐幸颇欢,
jù yǐn níng cí tòng。
剧饮宁辞痛。
shū zhōng míng xiǎo zhuàng,
疏钟鸣晓撞,
xiǎo yǔ zuò hán méng。
小雨作寒霿。
jiù mǎ xiāo xiāo míng,
厩马萧萧鸣,
zhēng rén shāo shāo dòng。
征人稍稍动。
jiǔ qú huái liǔ zhōng,
九衢槐柳中,
zòng huǎn qīng sī kòng。
纵缓青丝鞚。
zhū lóu háo shì jí,
朱楼豪士集,
hóng xiù qīng gē sòng。
红袖清歌送。
hé lǐ xiàn kuài cái,
河鲤献鲙材,
jiāng chéng jiě bāo gòng。
江橙解包贡。
xiè bāi é zi huáng,
蟹擘鹅子黄,
jiǔ qīng hǔ pò dòng。
酒倾琥珀冻。
jǔ shāng yáo zhuó wǒ,
举觞遥酌我,
fā tì zhī jiàn sòng。
发嚏知见颂。
xíng xíng biān chuí juàn,
行行鞭棰倦,
duǎn jù fán lǚ fěng。
短句烦屡讽。
黄庭坚,字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
黄庭坚相关作品推荐: