樵客吟拼音版/注音版
qiáo kè yín。
樵客吟。
zhāng jí。
张籍。
shàng shān cǎi qiáo xuǎn kū shù,
上山采樵选枯树,
shēn chù qiáo duō chū xīn kǔ。
深处樵多出辛苦。
qiū lái yě huǒ shāo lì lín,
秋来野火烧栎林,
zhī kē yǐ kū kān cǎi qǔ。
枝柯已枯堪采取。
fǔ shēng kǎn kǎn zài yōu gǔ,
斧声坎坎在幽谷,
cǎi dé qí shāo qīng gé shù。
采得齐梢青葛束。
rì xī dài bàn tóng xià shān,
日西待伴同下山,
zhú dān wān wān xiàng shēn qū。
竹担弯弯向身曲。
gòng zhī lù bàng duō hǔ kū,
共知路傍多虎窟,
wèi chū shēn lín bù gǎn xiē。
未出深林不敢歇。
cūn xī dì àn hú tù xíng,
村西地暗狐兔行,
zhì zǐ jiào shí xiāng yìng shēng。
稚子叫时相应声。
cǎi qiáo kè,
采樵客,
mò cǎi sōng yǔ bǎi。
莫采松与柏。
sōng bǎi shēng zhī zhí qiě jiān,
松柏生枝直且坚,
yǔ jūn zuò wū chéng jiā zhái。
与君作屋成家宅。
张籍,字文昌,唐代诗人,和州乌江(今安徽和县)人。郡望苏州吴(今江苏苏州),汉族,先世移居和州,遂为和州乌江(今安徽和县乌江镇)人。世称“张水部”、“张司业”。张籍为韩门大弟子,其乐府诗与王建齐名,并称“张王乐府”,著名诗篇有《塞下曲》《征妇怨》《采莲曲》《江南曲》《秋思》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: