太常魏博士远出贼庭江外相逢因叙其事拼音版/注音版
tài cháng wèi bó shì yuǎn chū zéi tíng jiāng wài xiāng féng yīn xù qí shì。
太常魏博士远出贼庭江外相逢因叙其事。
huáng fǔ rǎn。
皇甫冉。
fēng huǒ jīng róng sāi,
烽火惊戎塞,
chái láng fàn dì jī。
豺狼犯帝畿。
chuān yuán wú jià sè,
川原无稼穑,
rì yuè yì guāng huī。
日月翳光辉。
lǐ shè fén yú huǐ,
里社枌榆毁,
gōng chéng qí lì fēi。
宫城骑吏非。
qún shēng bèi cǎn dú,
群生被惨毒,
zá lǔ yào qīng féi。
杂虏耀轻肥。
duō shì cóng fāng ěr,
多士从芳饵,
wéi jūn shí huò jī。
唯君识祸机。
xīn tóng hé pǔ yè,
心同合浦叶,
mìng jì shǒu yáng wēi。
命寄首阳薇。
chǐ zuò xiān lín xù,
耻作纤鳞喣,
fāng suí gāo niǎo fēi。
方随高鸟飞。
shān jīng shāng lǐng chū,
山经商岭出,
shuǐ fàn hàn chí guī。
水泛汉池归。
lí bié shuāng níng bìn,
离别霜凝鬓,
féng yíng lèi bèng yī。
逢迎泪迸衣。
jīng huá cháng lù jué,
京华长路绝,
jiāng hǎi gù rén xī。
江海故人稀。
bǐng jié shēn cháng kǔ,
秉节身常苦,
qiú rén zhì bù wéi。
求仁志不违。
zhǐ yīng qióng yě wài,
只应穷野外,
gēng zhòng qiě xiāng yī。
耕种且相依。
皇甫冉,字茂政,润州丹阳(今江苏镇江)人,唐代诗人。先世居甘肃泾州。天宝十五年进士。曾官无锡尉,大历初入河南节度使王缙幕,终左拾遗、右补阙。其诗清新飘逸,多飘泊之感。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
皇甫冉相关作品推荐: