险竿歌拼音版/注音版
xiǎn gān gē。
险竿歌。
gù kuàng。
顾况。
wǎn líng nǚ ér bāi fēi shǒu,
宛陵女儿擘飞手,
zhǎng gān héng kōng shàng xià zǒu。
长竿横空上下走。
yǐ néng qīng xiǎn ruò píng dì,
已能轻险若平地,
qǐ kěn shēn wéi yī jiā fù。
岂肯身为一家妇。
wǎn líng jiàng shì tiān xià xióng,
宛陵将士天下雄,
yī xià dìng què zhǎng shāo gōng。
一下定却长稍弓。
fān shēn guà yǐng zì téng tà,
翻身挂影恣腾蹋,
fǎn wǎn tóu jì pán xuàn fēng。
反绾头髻盘旋风。
pán xuàn fēng,
盘旋风,
piē fēi niǎo,
撇飞鸟,
jīng yuán rào,
惊猿绕,
shù zhī niǎo。
树枝袅。
tóu shàng dǎ gǔ bù wén shí,
头上打鼓不闻时,
shǒu cuō jiǎo diē zhī zhū sī。
手蹉脚跌蜘蛛丝。
hū léi chè duàn liú xīng wěi,
忽雷掣断流星尾,
huò shǎn huá pò chī yóu qí。
矐睒划破蚩尤旗。
ruò bù suí xiān zuò xiān nǚ,
若不随仙作仙女,
jí yīng jià zéi shēng zéi ér。
即应嫁贼生贼儿。
zhōng chéng fāng lüè tōng biàn huà,
中丞方略通变化,
wài hù bù jiōng cóng nǚ jià。
外户不扃从女嫁。
顾况,生卒年不详,字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐),晚年自号悲翁,汉族,苏州海盐横山人(今在浙江海宁境内),唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,贬饶州司户参军。晚年隐居茅山。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: