次韵和赵令佥防御春日感怀拼音版/注音版
cì yùn hé zhào lìng qiān fáng yù chūn rì gǎn huái。
次韵和赵令佥防御春日感怀。
cháo bǔ zhī。
晁补之。
chūn chéng xuě xiāo guī zhào chè,
春塍雪消龟兆坼,
dòng liǔ bīng pú jù hào sè。
冻柳冰蒲俱好色。
zǒu mǎ chéng dōng yǎn zhà jīng,
走马城东眼乍惊,
kě lián qián rì fēi jīn rì。
可怜前日非今日。
jié jiāo cóng gǔ tiān dì jiān,
结交从古天地间,
bǎi nián shuí jiàn yī rén xián。
百年谁见一人闲。
wáng chéng chén tǔ huà yī jiá,
王城尘土化衣袷,
wǔ gǔ qū chē xiū yè lán。
五鼓驱车休夜阑。
kuàng wǒ qí qū èr sān zi,
况我崎岖二三子,
shèng ēn shì lèi cóng ōu mán。
圣恩释累从瓯蛮。
xióng háo jiǔ shā jiǔ liàng zhǎi,
雄豪久铩酒量窄,
ruǎn nuò xīn cháng shī cí qiān。
耎懦新长诗辞悭。
wáng sūn wù wài yǒu gāo xìng,
王孙物外有高兴,
shù xié wáng zhào liǎng hóng yán。
数携王赵两红颜。
shàng shū zì qù qiān niú wèi,
上书自去千牛卫,
guà xí yù guò sān shén shān。
挂席欲过三神山。
huī yú fāng liè zào xià xiǎng,
灰馀方烈灶下响,
wù kuò chū jiàn yán zhōng bān。
雾廓初见岩中斑。
zuì yín shuí gòng kě lián chūn,
醉吟谁共可怜春,
jiāng nán tài shǒu jiù shī rén。
江南太守旧诗人。
gēng chóu bù jiǎn shēng qìng dá,
赓酬不减笙磬答,
xiù fā gèng wéi yān xiá xīn。
秀发更为烟霞新。
wàn juǎn cáng shū wéi dù qū,
万卷藏书韦杜曲,
yì zi chén shī yī yán zú。
忆子陈诗一言足。
dé yì lú yú gù wèi yàn,
得意鲈鱼故未餍,
duō qíng táo yè yīng xiāng zhú。
多情桃叶应相逐。
nǔ lì xián píng shèng shì míng,
努力闲平盛世名,
guī jí chūn fēng shuāng bìn lǜ。
归及春风双鬓绿。
晁补之,字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: