同刘景文登大安阁拼音版/注音版
tóng liú jǐng wén dēng dà ān gé。
同刘景文登大安阁。
cháo bǔ zhī。
晁补之。
liú hóu xiān jiāng jūn,
刘侯先将军,
zhōng yì dāng dài xiǎn。
忠义当代显。
yīn è zhǐ róng lǔ,
喑恶指戎虏,
què zǒu zì xiāng jiàn。
却走自相践。
xī pō zuò shǒu shǔ,
西坡坐首鼠,
shì cù bù dé miǎn。
势蹙不得免。
tiān lián zhuàng shì qióng,
天怜壮士穷,
yǒu zi rú cǐ xiān。
有子如此鲜。
qīng shí zhù nóng qì,
清时铸农器,
wén zì zhèng xū miǎn。
文字正须勉。
xíng yín pàn láo chóu,
行吟畔牢愁,
fèn fěi yì zú qiǎn。
愤悱亦足遣。
shí lái niè yún tī,
时来蹑云梯,
yǎng shì tiān yǔ zhǎn。
仰视天宇展。
xià fǔ hé liǎng yá,
下俯河两涯,
niú mǎ xì bù biàn。
牛马细不辨。
dá shēng fěi xíng guài,
达生匪行怪,
wèi yòng jīng yì quǎn。
未用惊邑犬。
guān xián shàng shù lín,
官闲尚数临,
bì zé yào qīng qiǎn。
閟泽要清浅。
晁补之,字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: