广川夫人輓诗二首拼音版/注音版
guǎng chuān fū rén wǎn shī èr shǒu。
广川夫人挽诗二首。
wāng zǎo。
汪藻。
kǔn fàn guī fēng zhào lǐ lǘ,
壸范闺风照里闾,
lái pín wén bó jiàn láo shū。
来嫔文伯荐牢蔬。
yǎn kàn zài shì dēng cí yē,
眼看再世登词掖,
shēn dé sān cháo xī mìng shū。
身得三朝锡命书。
hū bào mèng kē chén hòu dǐng,
忽报孟轲陈后鼎,
màn láo pān yuè fù xián jū。
漫劳潘岳赋闲居。
yáo zhī jīng zhào xīn qiān shàng,
遥知京兆新阡上,
qiān liǎng zhēng kàn huì zàng chē。
千两争看会葬车。
汪藻,北宋末、南宋初文学家。字彦章,号浮溪,又号龙溪,饶州德兴(今属江西)人。汪谷之子。先世籍贯婺源,后移居饶州德兴(今属江西)。其著名代表作是《建炎三年十一月三日德音》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: