过鬆江拼音版/注音版
guò sōng jiāng。
过松江。
fàn chéng dà。
范成大。
cháng hóng dòu qǐ jiāo lóng xué,
长虹斗起蛟龙穴,
zhū bì làn gàn yè míng miè。
朱碧烂干夜明灭。
tài hú sān wàn liù qiān qǐng,
太湖三万六千顷,
duō shǎo qīng fēng yǔ míng yuè。
多少清风与明月。
qīng yì jīng fēi bái lù xián,
青鹢惊飞白鹭闲,
dān fēng wèi lǎo huáng lú zhé。
丹枫未老黄芦折。
shuí jiāng héng dí jiào cāng yān,
谁将横笛叫苍烟,
wú xiàn jīng bō fān bái xuě。
无限惊波翻白雪。
dòng tíng lín wū jiù yóu chù,
洞庭林屋旧游处,
yù zhù jīn tíng lù chán jué。
玉柱金庭路巉绝。
shuǐ xiān féng yíng càn xiū mèi,
水仙逢迎掺修袂,
wèn wǒ guī jì hé dāng jué。
问我归计何当决。
qù nián pǐ mǎ wù chūn hán,
去年匹马兀春寒,
jīn cǐ gū péng jiǒng qiū rè。
今此孤篷窘秋热。
rén shēng yì qì dé shī jiān,
人生意气得失间,
qīng zhòng jiàn tóu chuī yī xuè。
轻重剑头吹一吷。
mò jiāng chén tǔ wò zhū yán,
莫将尘土涴朱颜,
què dài dān shā huí bái fà。
却待丹砂回白发。
范成大,字致能,号石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人,谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
范成大相关作品推荐: