水龙吟 · 其七和中甫九日拼音版/注音版
shuǐ lóng yín qí qī hé zhōng fǔ jiǔ rì。
水龙吟 · 其七和中甫九日。
liú chén wēng。
刘辰翁。
gū yān dàn dàn wú qíng,
孤烟澹澹无情,
jiǎo shēng zhèng sòng céng chéng mù。
角声正送层城暮。
shāng huái jué shì,
伤怀绝似,
lóng shān bà hòu,
龙山罢后,
qí tái chén chù。
骑台沉处。
zhū lǚ sān qiān,
珠履三千,
jīn rén shí èr,
金人十二,
wǔ líng wú shù。
五陵无树。
tàn qí wáng zhái lǐ,
叹岐王宅里,
huáng gōng lú xià,
黄公垆下,
kōng dǐng dǐng jì qián dù。
空鼎鼎、记前度。
jǐ xǔ yīng xióng wén wǔ。
几许英雄文武。
jiǔ bú dào gù rén fén tǔ。
酒不到、故人坟土。
píng shēng pò mào,
平生破帽,
jǐ fān yáo luò,
几番摇落,
shòu xī fēng wǔ。
受西风侮。
zuó rì rú jīn,
昨日如今,
míng nián cǐ huì,
明年此会,
fǔ rán huái gǔ。
俯然怀古。
biàn dōng lí jiǎ zǐ,
便东篱甲子,
huā kāi huā xiè,
花开花谢,
bù kān chóng shù。
不堪重数。
水龙吟 · 其七和中甫九日作者刘辰翁的简介
刘辰翁,字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国词人。景定三年(1262)登进士第。他一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: