玉蝴蝶拼音版/注音版
yù hú dié。
玉蝴蝶。
cháo chōng zhī。
晁冲之。
mù duàn jiāng nán qiān lǐ,
目断江南千里,
bà qiáo yī wàng,
灞桥一望,
yān shuǐ wēi máng。
烟水微茫。
jǐn suǒ zhòng mén,
尽锁重门,
rén qù àn dù liú guāng。
人去暗度流光。
yǔ qīng qīng,
雨轻轻,
lí huā yuàn luò,
梨花院落,
fēng dàn dàn yáng liǔ chí táng。
风淡淡、杨柳池塘。
hèn piān cháng。
恨偏长。
pèi shěn xiāng pǔ,
佩沈湘浦,
yún sàn gāo táng。
云散高唐。
qīng kuáng。
清狂。
chóng lái yī mèng,
重来一梦,
shǒu cuō méi zǐ,
手搓梅子,
zhǔ jiǔ chū cháng。
煮酒初尝。
jì mò jīng chūn,
寂寞经春,
xiǎo qiáo yī jiù yàn fēi máng。
小桥依旧燕飞忙。
yù gōu lán píng duō jiàn nuǎn,
玉钩栏、凭多渐暖,
jīn lǚ zhěn bié jiǔ yóu xiāng。
金缕枕、别久犹香。
zuì nán wàng。
最难忘。
kàn huā nán mò,
看花南陌,
dài yuè xī xiāng。
待月西厢。
晁冲之,宋代江西派诗人,字叔用,早年字用道。济州巨野(今山东巨野县)人。晁氏是北宋名门、文学世家。晁冲之的堂兄晁补之、晁说之、晁祯之都是当时有名的文学家。早年师从陈师道。绍圣(1094~1097)初,党争剧烈,兄弟辈多人遭谪贬放逐,他便在阳翟(今河南禹县)具茨山隐居,自号具茨。十多年后回到汴京,当权者欲加任用,拒不接受。终生不恋功名,授承务郎。他同吕本中为知交,来往密切,其子晁公武是《郡斋读书志》的作者。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
晁冲之相关作品推荐: