夺锦标拼音版/注音版
duó jǐn biāo。
夺锦标。
bái pǔ。
白朴。
shuāng shuǐ míng qiū,
霜水明秋,
xiá tiān sòng wǎn,
霞天送晚,
huà chū jiāng nán jiāng běi。
画出江南江北。
mǎn mù shān wéi gù guó,
满目山围故国,
sān gé yú xiāng,
三阁余香,
liù cháo chén jī。
六朝陈迹。
yǒu tíng huā yí pǔ,
有庭花遗谱,
kǒu āi yīn lìng rén jiē xī。
口哀音、令人嗟惜。
xiǎng dāng shí tiān zǐ wú chóu,
想当时、天子无愁,
zì gǔ jiā rén nán de。
自古佳人难得。
chóu chàng lóng chén gōng jǐng,
惆怅龙沉宫井,
shí shàng tí hén,
石上啼痕,
yóu diǎn yān zhī hóng shī。
犹点胭脂红湿。
qù qù tiān huāng dì lǎo,
去去天荒地老,
liú shuǐ wú qíng,
流水无情,
luò huā láng jí。
落花狼籍。
hèn qīng xī liú zài,
恨青溪留在,
miǎo zhòng chéng yān bō kōng bì。
渺重城、烟波空碧。
duì xī fēng shuí xìng zhāo hún,
对西风、谁兴招魂,
mèng lǐ xíng yún xiāo xī。
梦里行云消息。
白朴,原名恒,字仁甫,后改名朴,字太素,号兰谷。汉族,祖籍隩州(今山西河曲),后徙居真定(今河北正定县),晚岁寓居金陵(今南京市),终身未仕。他是元代著名的杂剧作家,与关汉卿、马致远、郑光祖并称为元曲四大作家(另有一说为关汉卿、马致远、王实甫、白朴)。代表作主要有《唐明皇秋夜梧桐雨》、《裴少俊墙头马上》、《董秀英花月东墙记》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: