苏武慢元宵雪后作拼音版/注音版
sū wǔ màn yuán xiāo xuě hòu zuò。
苏武慢元宵雪后作。
cáo zhēn jí。
曹贞吉。
hào pò chū yuán,
皓魄初圆,
gāng fēng yóu jìn,
罡风犹劲,
jiǎn pò tóng yún wàn lǐ。
剪破彤云万里。
guì yǐng fú shū,
桂影扶疏,
cháng é qīng lěng,
嫦娥清冷,
bái yù lóu tóu shì shuǐ。
白玉楼头似水。
yín huā zuò zhèn,
银花作阵,
huǒ shù mí kōng,
火树迷空,
zhào jiàn lí lí zhū ruǐ。
照见离离珠蕊。
xiǎng shǔ tiān jī xuě,
想蜀天积雪,
é méi yá xià,
峨嵋崖下,
fó dēng rú cǐ。
佛灯如此。
hé xū wèn shuāng fèng yún jiān,
何须问、双凤云间,
liù áo hǎi shàng,
六鳌海上,
xiāo gǔ shēng zhōng yàn xǐ。
箫鼓声中燕喜。
zhú yè héng chuāng,
竹叶横窗,
sōng yīn mǎn jìng,
松阴满径,
yǒu gè yōu rén zài lǐ。
有个幽人在里。
bái yǎn shuí tóng,
白眼谁同,
qīng zūn yì xiē,
青樽易歇,
chì jiǎo céng bīng yóu xì。
赤脚层冰游戏。
yīng nán xún qiān shù méi huā,
应难寻、千树梅花,
cháng dí yī shēng ér yǐ。
长笛一声而已。
曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: