水龙吟 · 咏蜡梅拼音版/注音版
shuǐ lóng yín yǒng là méi。
水龙吟 · 咏蜡梅。
cáo zhēn jí。
曹贞吉。
lǐng tóu yì zhǒng shuí liú,
岭头异种谁留,
tán xīn chū yūn yóu hán dòng。
檀心初晕犹含冻。
qīng huáng shì zhe,
轻黄试着,
gē fān jīn lǚ,
歌翻金缕,
xiǎo fēng chuī sòng。
晓风吹送。
jiǎn là wáng láng,
剪蜡王郎,
děng xián zhuāng diǎn,
等闲妆点,
zhū zhū chéng fèng。
珠珠成凤。
xiǎng shòu yáng gé xià,
想寿阳阁下,
fēi lái yī piàn,
飞来一片,
yuǎn shān jì fēng huáng yōng。
远山际、蜂黄拥。
jì fǒu shī xióng céng mèng,
记否师雄曾梦,
yuè méng lóng fú yī hán zhòng。
月朦胧、拂衣寒重。
sà rán jīng jué,
飒然惊觉,
tiān kōng yún jìng,
天空云净,
cuì qín wēi lòng。
翠禽微哢。
rǔ sè qīn é,
乳色侵鹅,
liú guāng zhào yè,
流光照夜,
àn xiāng fú dòng。
暗香浮动。
yuàn míng nián gèng zhuì,
愿明年更缀,
rú lái jīn sù,
如来金粟,
dàn yān dī lǒng。
淡烟低拢。
曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: