水龙吟 · 咏柳絮,用坡公杨花韵拼音版/注音版
shuǐ lóng yín yǒng liǔ xù yòng pō gōng yáng huā yùn。
水龙吟 · 咏柳絮,用坡公杨花韵。
cáo zhēn jí。
曹贞吉。
qiān hóng wàn zǐ shuí liú,
千红万紫谁留,
pín jīng àn lǐ sháo guāng zhuì。
频惊暗里韶光坠。
fēi lái hé chǔ,
飞来何处,
màn tiān xiāng xuě,
漫天香雪,
liáo rén qíng sī。
撩人情思。
cái guò píng qiáo,
才过平桥,
yòu chuān xiǎo jìng,
又穿小径,
zhài mén shēn bì。
柴门深闭。
rèn fēng xū yàn zuǐ,
任蜂须燕嘴,
jiāo xián bù dìng,
交衔不定,
sān mián le hái sān qǐ。
三眠了、还三起。
jì de é huáng chū ruán,
记得鹅黄初撋,
děng xián jiān yòu chéng xū zhuì。
等闲间、又成虚缀。
xiǎo fēng zhà yǐn,
晓风乍引,
lí hún nán dìng,
离魂难定,
dù juān shēng suì。
杜鹃声碎。
piāo bó wú xīn,
飘泊无心,
qīng kuáng yǒu tài,
轻狂有态,
hèn pāo liú shuǐ。
恨抛流水。
yuàn nián nián cháng bàng,
愿年年常傍,
yǒng fēng fāng cè,
永丰坊侧,
kàn yī qīng lèi。
看伊清泪。
水龙吟 · 咏柳絮,用坡公杨花韵作者曹贞吉的简介
曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: