孤鸾送陆荩思归武林,时新有悼亡之戚拼音版/注音版
gū luán sòng lù jìn sī guī wǔ lín shí xīn yǒu dào wáng zhī qī。
孤鸾送陆荩思归武林,时新有悼亡之戚。
cáo zhēn jí。
曹贞吉。
xīn qiū tiān qì,
新秋天气,
zhèng hé gǔ xīng gāo,
正河鼓星高,
qiān niú huā mèi。
牵牛花媚。
hé shǔ xī fēng,
禾黍西风,
lǘ bèi yī biān yáo zhǐ。
驴背一鞭遥指。
yǒu rén cháo qīng gé shàng,
有人巢青阁上,
yǐ wēi lán wàng qióng yān shuǐ。
倚危栏、望穷烟水。
nà shí yuán tí juān chàng,
那识猿啼鹃唱,
zǎo duàn hún qiān lǐ。
早断魂千里。
yì qù nián guā guǒ xián tíng lǐ。
忆去年、瓜果闲庭里。
kàn ér nǚ dēng qián,
看儿女灯前,
qǐ qiǎo huān yì。
乞巧欢意。
yíng huǒ xié fēi chù,
萤火斜飞处,
zhà yè liáng yú xǐ。
乍夜凉于洗。
ér jīn guī lái suǒ mò,
而今归来索寞,
zuì wú liáo huáng hūn chuāng dǐ。
最无聊、黄昏窗底。
luán jìng qīng chén mò sǎo,
鸾镜轻尘莫扫,
shèng yíng yíng qīng lèi。
剩盈盈清泪。
孤鸾送陆荩思归武林,时新有悼亡之戚作者曹贞吉的简介
曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: