次韵陈寺丞建除体拼音版/注音版
cì yùn chén sì chéng jiàn chú tǐ。
次韵陈寺丞建除体。
zhāng shì。
张栻。
jiàn yì le wáng bǔ,
建议了亡补,
guī lái xiè chí qū。
归来谢驰驱。
chú huāng chéng nán qiū,
除荒城南丘,
yǒu tián shí mǔ yú。
有田十亩馀。
mǎn chéng chē mǎ xuān,
满城车马喧,
dé cǐ táo kōng xū。
得此逃空虚。
píng hú yǒng zhòu jìng,
平湖永昼静,
quán shēng zá xūn yú。
泉声杂埙竽。
dìng zì fēi ǒu rán,
定自非偶然,
gōng wǒ ěr mù yú。
供我耳目娱。
zhí rè zhě shuí zi,
执热者谁子,
lái huàn chén tǔ yú。
来浣尘土褕。
pò yán wèi wǒ xiào,
破颜为我笑,
gòng kàn yún juǎn shū。
共看云卷舒。
wēi jī qǐ yú zhōng,
危机起于中,
hú yuè shēng tóng chē。
胡越生同车。
chéng gōng miào kè jǐ,
成功妙克己,
bā huāng yuán yī qū。
八荒元一区。
shōu xīn shì cān cǐ,
收心试参此,
dé shī jìng yān rú。
得失竟焉如。
kāi jiān dé jūn shī,
开缄得君诗,
shì hào rú wǒ yū。
嗜好如我迂。
bì mén jūn wèi kě,
闭门君未可,
chū chù běn fēi shū。
出处本非疏。
张栻,字敬夫,后避讳改字钦夫,又字乐斋,号南轩,学者称南轩先生,谥曰宣,后世又称张宣公。南宋汉州绵竹(今四川绵竹市)人,右相张浚之子。南宋初期学者、教育家。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: