天门行拼音版/注音版
tiān mén xíng。
天门行。
wáng féng。
王逢。
tiān mén gāo gāo fǔ sì jí,
天门高高俯四极,
cùn tián chǐ dì dēng bǎn jí。
寸田尺地登版籍。
zé liáng wú jìn yú zhě duō,
泽梁无禁渔者多,
hàn hǎi héng gē zì chōng chì。
瀚海横戈恣充斥。
qù nián guān xiǎng sī duó rǎng,
去年官饟私敚攘,
jīn nián sī cuō guān jià cháng。
今年私醝官价偿。
tú shāo xiàn yì chéng xì shì,
屠烧县邑诚细事,
dà jiàng bù sǐ jīng ní xiāng。
大将不死鲸鲵乡。
pēng yáng chuí niú zuì yǐ jiǔ,
烹羊椎牛醉以酒,
yāo chán bái dài hóng pà shǒu。
腰缠白带红帕首。
dìng méng shà xuè xǔ zì xīn,
定盟歃血许自新,
yù kòu zhēng mán fù hé yǒu。
御寇征蛮复何有。
guó jiā chéng píng suì yuè jiǔ,
国家承平岁月久,
niàn rǔ fēn fēn pò hú kǒu。
念汝纷纷迫糊口。
yǔ lín jiān ruì mò rǔ yīng,
羽林坚锐莫汝撄,
shèn wù qīng kuā hǎo shēn shǒu。
慎勿轻夸好身手。
chūn fēng liǔ huáng kāi zhèn yún,
春风柳黄开阵云,
hào lìng shǐ jiàn zhēn jiāng jūn。
号令始见真将军。
元明间常州府江阴人,字原吉。元至正中,作《河清颂》,台臣荐之,称疾辞。避乱于淞之青龙江,再迁上海乌泥泾,筑草堂以居,自号最闲园丁。辞张士诚征辟,而为之划策,使降元以拒朱氏。明洪武十五年以文学录用,有司敦迫上道,坚卧不起。自称席帽山人。诗多怀古伤今,于张氏之亡,颇多感慨。有《梧溪诗集》七卷,记载元、明之际人才国事,多史家所未备。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: