银瓶娘子辞拼音版/注音版
yín píng niáng zǐ cí。
银瓶娘子辞。
wáng féng。
王逢。
cāng wú yuè luò wū hào shuāng,
苍梧月落乌号霜,
hán quán yōu níng jīn jǐng chuáng。
寒泉幽凝金井床。
qǐ shū guāng liú dà xīng bái,
绮疏光流大星白,
mèng jīng wàn lǐ cháng chéng wáng。
梦惊万里长城亡。
nǚ láng bào fù shōu líng yǔ,
女郎报父收囹圄,
pú fú jiāng shēn shú wú suǒ。
匍匐将身赎无所。
guān jiā shèng míng rú hàn zhǔ,
官家圣明如汉主,
qiè xīn kuì sǐ tí yíng nǚ。
妾心愧死缇萦女。
jǐng lín jiāo qú xià tōng hǎi,
井临交衢下通海,
hǎi kū qú qiān jǐng bù gǎi。
海枯衢迁井不改。
yín píng tóng shěn yì yǒu zài,
银瓶同沈意有在,
wàn suì qiān chūn lù shén cǎi。
万岁千春露神采。
hún jīn guī lái fēng líng rán,
魂今归来风泠然,
sī líng wú shù róng tí juān,
思陵无树容啼鹃,
xiān wáng mù mù xī hú biān。
先王墓木西湖边。
元明间常州府江阴人,字原吉。元至正中,作《河清颂》,台臣荐之,称疾辞。避乱于淞之青龙江,再迁上海乌泥泾,筑草堂以居,自号最闲园丁。辞张士诚征辟,而为之划策,使降元以拒朱氏。明洪武十五年以文学录用,有司敦迫上道,坚卧不起。自称席帽山人。诗多怀古伤今,于张氏之亡,颇多感慨。有《梧溪诗集》七卷,记载元、明之际人才国事,多史家所未备。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: