柏生两石间千岁终不大韩子则欲移之平地以遂其生柏生两石间天命本如此苏子则欲安之石间以全其生二说若异然韩拼音版/注音版
bǎi shēng liǎng shí jiān qiān suì zhōng bù dà hán zi zé yù yí zhī píng dì yǐ suì qí shēng bǎi shēng liǎng shí jiān tiān mìng běn rú cǐ sū zǐ zé yù ān zhī shí jiān yǐ quán qí shēng èr shuō ruò yì rán hán zi ài xī rén wù yǐ yǒu yòng zhě yě gù yòu yuē shāng gēn bǎi bù sǐ qiān zhàng bù nán zhì sū zǐ ài xī míng jié yǐ zì bǎo zhě yě gù yuē suī yún shēng zhī jiān yǔ shí xiāng zhōng shǐ ài bǎi yī yě suī rán chù xiǎn nán ér chū xiǎn yóu nán jīn huá ní jūn lǎo rú yě yǐ bǎi shān zì hào yīn qǔ èr gōng yì fù shī jì zhī。
柏生两石间千岁终不大韩子则欲移之平地以遂其生柏生两石间天命本如此苏子则欲安之石间以全其生二说若异然韩子爱惜人物以有用者也故又曰伤根柏不死千丈不难至苏子爱惜名节以自保者也故曰虽云生之艰与石相终始爱柏一也虽然处险难而出险尤难金华倪君老儒也以柏山自号因取二公意赋诗寄之。
móu yǎn。
牟巘。
bǎi shēng liǎng shí jiān,
柏生两石间,
píng dì hé yí zhì。
平地盍移置。
píng dì qǐ bù hǎo,
平地岂不好,
yòu kǒng shāng shēng yì。
又恐伤生意。
liǎng wēng wèi bǎi móu,
两翁为柏谋,
qí lǜ gè yǐ zhì。
其虑各已至。
shòu mìng dú yě zhèng,
受命独也正,
gù yǔ fán mù yì。
固与凡木异。
yí xiǎn yóu ěr shū,
夷险犹尔殊,
ér wǒ běn yī zhì。
而我本一致。
dàn néng quán qí tiān,
但能全其天,
suǒ zé bù zài dì。
所择不在地。
wǒ wén bǎi shān míng,
我闻柏山名,
bào yì jiǔ bù shì。
抱艺久不试。
zì zhǒng qiū bǎi shí,
自种秋柏实,
lí lí mǎn shān cuì。
离离满山翠。
shí ài céng bù shāng,
石碍曾不伤,
dì píng yì bù sì。
地平亦不肆。
suì yuè jiàn wǎn wǎn,
岁月渐婉娩,
bīng xuě jǐ líng lì。
冰雪几凌厉。
cǐ bǎi chū bù zhī,
此柏初不知,
lǎo dà jiàn gēn dǐ。
老大见根柢。
yī xiào xiè liǎng wēng,
一笑谢两翁,
hé shěng wèi róng cuì。
何省为荣悴。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: