小园见园丁缚花拼音版/注音版
xiǎo yuán jiàn yuán dīng fù huā。
小园见园丁缚花。
wú lái。
吴莱。
wǒ jiē zhòng cǎo mù,
我嗟众草木,
gāo chū líng yún duān。
高出陵云端。
cóng shēng huò mǎn dì,
丛生或满地,
pǐn huì kě bù wán。
品汇可不完。
shān yuán wǒ zāi shí,
山园我栽莳,
zuò cǐ xiǎo qū pán。
作此小屈蟠。
lóng tóu hé qí chǔn,
龙头何其蠢,
fèng yì nǎi ruò gān。
凤翼乃若干。
hú rán zàn huà yù,
胡然赞化育,
rèn yì chěng diāo wān。
任意骋雕剜。
gōu méng yù páng dá,
勾萌欲旁达,
jié mù zhōng yè mán。
节目终液樠。
yíng huí xié yān cǎi,
萦回挟烟彩,
kè bō xiàn yǔ bān。
刻剥献雨瘢。
lì shēn jì bù zhí,
立身既不直,
shēng lǐ qǐn diāo cán。
生理寝雕残。
chūn yáng bǐ yī shí,
春阳彼一时,
huā fā huáng bái dān。
花发黄白丹。
gē ōu zá wǔ chuī,
歌讴杂舞吹,
jiǔ zhì yù bēi pán。
酒炙饫杯盘。
suì wǎn hū yān zhì,
岁晚忽焉至,
běi fēng chuī rǔ hán。
北风吹汝寒。
pí fū zǎo xiē shí,
皮肤早蝎蚀,
gǔ suǐ jù kū gān。
骨髓惧枯乾。
shèng rén zhì tiān xià,
圣人治天下,
wàn guó wú bù huān。
万国无不欢。
shì mín běn rú shāng,
视民本如伤,
dòng zhí zǒng xiāng ān。
动植总相安。
xíng míng wēi xuě báo,
刑名威雪雹,
jiàn jǐ xuè bō lán。
剑戟血波澜。
miào táng gǒu shī cè,
庙堂苟失策,
lǘ lǐ zhuǎn qióng dān。
闾里转穷殚。
bǐ zāi bǐ yuán zǐ,
彼哉彼园子,
cǐ kuàng rú ěr guān。
此况儒尔冠。
rén shēng dàn xīn jiǎo,
人生但心剿,
ruò chù dé tǐ pàng。
若处得体胖。
wǒ fāng jí yí rǔ,
我方即移汝,
qián yǒu cāng xiǎn tán。
前有苍藓坛。
shì fēi guō tuó tuó,
世非郭橐驼,
hé yǐ chuí jiàn guān。
何以垂鉴观。
元婺州浦江人,初名来,字立夫,号深袅山道人。吴直方子。从学于方凤,博极群书。仁宗延祐七年以《春秋》举进士,不第。退居深袅山中,穷诸书奥旨,著《尚书标说》、《春秋世变图》、《春秋传授谱》、《古职方录》、《孟子弟子列传》、《楚汉正声》、《乐府类编》等书。后以御史荐,授长芗书院山长,未上卒。私谥渊颖先生。有《渊颖集》
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: