城南永古庵孤峯文上人以故人禾川吴经历仲素临绝遗诗见示情不能已遂次韵以挽之拼音版/注音版
chéng nán yǒng gǔ ān gū fēng wén shàng rén yǐ gù rén hé chuān wú jīng lì zhòng sù lín jué yí shī jiàn shì qíng bù néng yǐ suì cì yùn yǐ wǎn zhī。
城南永古庵孤峯文上人以故人禾川吴经历仲素临绝遗诗见示情不能已遂次韵以挽之。
zhōu xùn。
周巽。
sǐ qù píng shuí fù liǎo é,
死去凭谁赋蓼莪,
gù rén jiě jiàn shì jīng guò。
故人解剑适经过。
cán nián gǔ sì yí shī zài,
残年古寺遗诗在,
luò rì gū fén fāng cǎo duō。
落日孤坟芳草多。
xūn yè wèi chéng chuí lǎo jǐn,
勋业未成垂老尽,
wén zhāng yǐ zhe nài pín hé。
文章已著奈贫何。
kē míng kuàng yǒu tóng zōng dì,
科名况有同宗弟,
bù yǔ zhāo hún xiào chǔ gē。
不与招魂效楚歌。