赵孝子歌拼音版/注音版
zhào xiào zǐ gē。
赵孝子歌。
kē jiǔ sī。
柯九思。
chóu mò mò,
愁漠漠,
gē wū wū,
歌乌乌,
āi hóng bèi xuě míng xiāng hū。
哀鸿背雪鸣相呼。
zhōng yuán wú shū suì fù yàn,
中原无书岁复宴,
yǒu fù wàn lǐ shēn jī gū。
有父万里身羁孤。
ér yù cóng zhī chóng huí shǒu,
儿欲从之重回首,
wéi zhōng yǒu mǔ mǔ yǒu gū。
闱中有母母有姑。
cè lì qián kūn xíng fù zhǐ,
侧立乾坤行复止,
hào hào luò rì míng jiāng hú。
浩浩落日明江湖。
yì xī fāng bǎo bào,
忆昔方褓抱,
ā yé cí jiā qù。
阿爷辞家去。
shū hū sān shí nián,
倏忽三十年,
ér jīn zhuàng yǐ qǔ。
儿今壮已娶。
yī zhāo zǔ mǔ sǐ,
一朝祖母死,
huī lèi qīng shān shī。
挥泪青山湿。
què cí lǎo mǔ yú jiāng huái,
却辞老母逾江淮,
fēng shā hé chǔ shōu qīn gǔ。
风沙何处收亲骨。
yàn shì féng xiān yǒu,
燕市逢先友,
tiáo tiáo zhǐ bīn zhōu。
迢迢指滨州。
bīn zhōu dōng qù èr qiān lǐ,
滨州东去二千里,
chéng nán luàn chù nà kě qiú。
城南乱处那可求。
hū tiān dùn dì lèi chéng xuè,
呼天顿地泪成血,
tiān dì wèi zhī sè cǎn liè。
天地为之色惨洌。
jié fà shì sǐ bù qù cǐ,
结发誓死不去此,
fā jiě zhǒng kāi hái jiàn jié。
发解冢开还见碣。
ér néng guǒ gǔ fǎn rú mù,
儿能裹骨反如墓,
qī néng shǒu zhì zhōng tóng xué。
妻能守志终同穴。
jūn bú jiàn qì lín dōng zhǔ sǔn,
君不见泣林冬斸笋,
wò bīng hán dé yú。
卧冰寒得鱼。
gǔ lái chún xiào dòng tiān dì,
古来纯孝动天地,
wǒ shī jì shì chéng fēi xū,
我诗纪事诚非虚,
xǐ shū zǎo mù jīng qí lǘ。
玺书早暮旌其闾。
元台州临海人,字敬仲,号丹丘生。依附怀王图帖睦尔(文宗)。文宗即位,授典瑞院都事,迁奎章阁鉴书博士。文宗死,流寓江南。博学能文,善楷书,工画墨竹,能以书法为之。又善鉴识鼎彝古器。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: