杨花曲拼音版/注音版
yáng huā qū。
杨花曲。
yuán jué。
袁桷。
shàng dōu yáng liǔ shòu qiě jiān,
上都杨柳瘦且坚,
yè yè bù zhǎn yuán rú qián。
叶叶不展圆如钱。
nián nián fēi huā zuò duān wǔ,
年年飞花作端午,
yuǎn kè zhà jiàn xīn máng rán。
远客乍见心茫然。
shàng dōu piāo xuě bù zhī shù,
上都飘雪不知数,
cǐ huā yǔ xuě xiāng xuán wǔ。
此花与雪相旋舞。
huáng lí shēng jué gū yàn míng,
黄鹂声绝孤雁鸣,
wàn qí qiān chē hù lái qù。
万骑千车互来去。
shǒu pān duǎn tiáo xīn yù jué,
手攀短条心欲绝,
wǎn zhuǎn chéng qiú hèn chū jié。
宛转成毬恨初结。
hán fēng fēi péng juǎn chē lún,
寒风飞蓬卷车轮,
diǎn diǎn xiāng yà suí míng miè。
点点相亚随明灭。
nán lín dàng zǐ yī yè dān,
南邻荡子衣夜单,
xiǎo wàng chū rì rú huáng mián。
晓望出日如黄绵。
xīn qín duō shí bù gǎn qì,
辛勤掇拾不敢弃,
yuàn guā guī máo tóng zuò zhān。
愿刮龟毛同作毡。
元庆元路鄞县人,字伯长,号清容居士。举茂才异等,起为丽泽书院山长。成宗大德初,荐授翰林国史院检阅官。进郊祀十议,礼官推其博,多采用之。升应奉翰林文字、同知制诰,兼国史院编修官。请购求辽、金、宋三史遗书。英宗至治元年,官翰林侍讲学士。泰定帝泰定初辞归。桷在词林,朝廷制册、勋臣碑铭,多出其手。卒谥文清。著有《易说》、《春秋说》、《延祐四明志》、《清容居士集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: