驾发拼音版/注音版
jià fā。
驾发。
mǎ zǔ cháng。
马祖常。
zǐ xiù luán qí bù shòu fēng,
紫绣鸾旗不受风,
běi dōu jià fā rì tóng lóng。
北都驾发日曈昽。
jiǔ qiū gōng diàn míng tiān wài,
九秋宫殿明天外,
shí bù xiāo sháo qǐ zhàng zhōng。
十部箫韶起仗中。
bái hǎi shuǐ bō fú xiǎo lǜ,
白海水波浮晓绿,
chì chéng huā ruǐ dài chūn hóng。
赤城花蕊带春红。
shén gāo bù yòng qīng chén yǔ,
神皋不用清尘雨,
niǎn lù lóng shā cǎo jí zhòng。
辇路龙沙草藉重。
元光州人,先祖为汪古部人,字伯庸。仁宗延祐二年进士。授应奉翰林文字,拜监察御史。劾奏丞相铁木迭儿十罪,帝黜罢之。累拜御史中丞,持宪务存大体。终枢密副使。卒谥文贞。文章宏赡精核,以秦汉为法,自成一家言。诗圆密清丽。尝预修《英宗实录》。有《石田文集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: