题邓家妇王氏诗卷拼音版/注音版
tí dèng jiā fù wáng shì shī juàn。
题邓家妇王氏诗卷。
guō yù。
郭钰。
qīng yuán zhī běi shū tái dōng,
青原之北书台东,
gāo guān hòu lù duō cái xióng。
高官厚禄多才雄。
yī sǐ dú chēng dèng jiā fù,
一死独称邓家妇,
lì shēn qǐ zài wén zhāng gōng。
立身岂在文章工。
hēi fēng chuī shā wǔ chī mèi,
黑风吹沙舞魑魅,
jiàn huā níng bì xuè liú dì。
剑花凝碧血流地。
hóng yán bó mìng shuí bù lián,
红颜薄命谁不怜,
gāo fēng néng shǐ nán ér kuì。
高风能使男儿愧。
dèng hóu mò shāng luán jìng kōng,
邓侯莫伤鸾镜空,
hòu yè zhāo hún guī gù gōng。
厚夜招魂归故宫。
jié fà shēn ēn bù xiāng fù,
结发深恩不相负,
jīn rì shǐ jiàn xiū qí gōng。
今日始见修齐功。
máng máng shì shì dōng liú shuǐ,
茫茫世事东流水,
dèng hóu róng fā jīn hé sì。
邓侯容发今何似。
hóng gōng yǒu jǐng jǐng yǒu rén,
黉宫有井井有人,
zhòng dào dú shū xū xiàng cǐ。
重到读书须向此。
元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: