南浦拼音版/注音版
nán pǔ。
南浦。
zhāng zhù。
张翥。
huā luò chǔ jiāng liú,
花落楚江流,
guò xī shān yǔ zhǎng yú cūn wú lù。
过西山、雨涨渔村无路。
shuāng jiāng zài chóu lái,
双浆载愁来,
píng shā wài wéi yǒu méng ōu xiāng qù。
苹沙外、惟有盟鸥相觑。
chūn bō bì cǎo,
春波碧草,
sòng jūn céng shì shāng qíng chù。
送君曾是伤情处。
yī jiù zhāo yún fēi huà dòng,
依旧朝云飞画栋,
qiū mǎn hè tīng fú zhǔ。
秋满鹤汀凫渚。
xié yáng sān liǎng rén jiā,
斜阳三两人家,
qīng qí yǐng lǐ,
□青旗影里,
chuī yān yī lǚ。
炊烟一缕。
xián suǒ yè shēn chuán,
弦索夜深船,
qī liáng tīng hái shì xī fēng pén pǔ。
凄凉听、还似西风湓浦。
zhēng hóng qù jǐn,
征鸿去尽,
mèng huí míng yuè shēng yān shù。
梦回明月生烟树。
rú cǐ shān chuān wú xiàn hèn,
如此山川无限恨,
dōu fù yī zūn huái gǔ。
都付一尊怀古。
元晋宁人,字仲举,号蜕庵。豪放不羁,好蹴鞠,喜音乐。少时家居江南,从学于李存、仇远,以诗文名。顺帝至正初,召为国子助教,寻退居。修辽金元三史,起为翰林编修,史成,升礼仪院判官。累迁河南平章政事,以翰林承旨致仕。为诗格调甚高,词尤婉丽风流。有《蜕庵集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: