题杨补之梅拼音版/注音版
tí yáng bǔ zhī méi。
题杨补之梅。
liú shēn。
刘诜。
bǔ zhī zhī méi bù yì zuò,
补之之梅不易作,
kuàng nǎi cáng zì dàn wēng gé。
况乃藏自澹翁阁。
dàn wēng qiān zǎi zhōng,
澹翁千载忠,
bǔ zhī yī shì xióng。
补之一世雄。
yuán qì bāi liè qián kūn dōng,
元气擘裂乾坤冬,
kāi juàn sǎ rán jiàn èr gōng。
开卷洒然见二公。
gū shān zhī yuè luó fú fēng,
孤山之月罗浮风,
dàn yún wàn gǔ chuī bù róng。
淡云万古吹不融。
hēi āi àn cǎn cuì yǔ shī,
黑埃黯惨翠羽失,
xiǎo chuāng huàng yàng zhòng hú dōng。
小窗滉瀁重湖东。
chén xīn xiāo xiāo dàn ruò shuǐ,
尘心萧萧淡若水,
wò kàn qīng tiān lù rú xǐ。
卧看青天露如洗。
元吉安庐陵人,字桂翁,号桂隐。性颖悟,幼失父。年十二,能文章。成年后以师道自居,教学有法。江南行御史台屡以遗逸荐,皆不报。为文根柢《六经》,躏跞诸子百家,融液今古,四方求文者日至于门。卒私谥文敏。有《桂隐集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: