题李伯时画五马图拼音版/注音版
tí lǐ bó shí huà wǔ mǎ tú。
题李伯时画五马图。
dài biǎo yuán。
戴表元。
wū hū liáng mǎ bù shì chū,
呜呼良马不世出,
jīn rén dàn xún lǐ hóu bǐ。
今人但寻李侯笔。
wǔ lóng hū duò bái yún xiāng,
五龙忽堕白云乡,
hǎi jiǎo gū chén kàn zì shī。
海角孤臣看自失。
tài píng tiān zǐ kāi míng táng,
太平天子开明堂,
qián qū qí lín hòu luán huáng。
前驱麒麟后鸾凰。
dāng shí cǐ mǎ lái wàn lǐ,
当时此马来万里,
xiǎng jiàn gù pàn shēng fēng shuāng。
想见顾盼生风霜。
lóng yǎn lǎo xiān yì rú cǐ,
龙眼老仙亦如此,
huī háo tán xiào qún gōng lǐ。
挥毫谈笑群公里。
guān xián lù bǎo shǎo chén āi,
官闲禄饱少尘埃,
wù gé yún chuāng tiān shàng qǐ。
雾阁云窗天上起。
fēng liú zhuǎn yǎn yú shān hé,
风流转眼馀山河,
rén jiān jīng jí hé qí duō。
人间荆棘何其多。
lín fēng juǎn tú sān tài xī,
临风卷图三太息,
cǐ mǎ jīn cún zhī nài hé。
此马今存知奈何。
宋元间庆元奉化人,字帅初,一字曾伯,号剡源。七岁学古诗文,多奇语。宋咸淳七年进士,授建康府教授。元初,授徒卖文为生。成宗大德中,年已六十余,以荐起为信州教授,调婺州,以疾辞。为文清深雅洁,东南文章大家皆归之。有《剡源文集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: