三峯山歌拼音版/注音版
sān fēng shān gē。
三峰山歌。
nǎi xián。
乃贤。
luò rì cǎn dàn huáng yún dī,
落日惨淡黄云低,
xuán yá gǔ shù zǎn yōu xī。
悬崖古树攒幽溪。
sān fēng shān tóu dú cháng xiào,
三峰山头独长啸,
lì mǎ sì gù fēng qī qī。
立马四顾风凄凄。
xī biān lǎo wēng xíng yǔ lǚ,
溪边老翁行伛偻,
quàn wǒ tíng cān wèi jūn yǔ。
劝我停骖为君语。
shān qián jīn rì gēng zhòng chǎng,
山前今日耕种场,
shuí shí dāng nián zhàn zhēng kǔ。
谁识当年战争苦。
jīn yuán xī zài zhēn yòu jiān,
金原昔在贞祐间,
biān chén sì qǐ mín diāo cán。
边尘四起民雕残。
yān jīng jì shī biàn jīng pò,
燕京既失汴京破,
qū qū shì cǐ wèi hé shān。
区区恃此为河山。
dà yuán tài zǐ shén qiě wǔ,
大元太子神且武,
wàn lǐ cháng qū ruò fēng yǔ。
万里长驱若风雨。
áo bīng dà xuě sān jiāng sǐ,
鏖兵大雪三将死,
liú xiě chéng hé gǔ chéng dǔ。
流血成河骨成堵。
zhū luán yīng ruì huáng hé qīng,
朱鸾应瑞黄河清,
shèng rén qǐ yùn qián kūn níng。
圣人启运乾坤宁。
dāng shí liú lí bié xiāng jǐng,
当时流离别乡井,
guī lái bái fà gē chéng píng。
归来白发歌承平。
kuàng yě tiān hán shuāng sù sù,
旷野天寒霜簌簌,
yè jìng chóu wén shān guǐ kū。
夜静愁闻山鬼哭。
zhì jīn lǒng shàng mù yáng ér,
至今垄上牧羊儿,
yóu xiàng cǎo gēn xún duàn zú。
犹向草根寻断镞。
lùn gōng wèi huò míng xiān shōu,
论功卫霍名先收,
huáng jīn zhù yìn shēn fēng hóu。
黄金铸印身封侯。
yīng xióng bàn sǐ fēng dí xià,
英雄半死锋镝下,
hé rén lèi jiǔ jiāo huāng qiū。
何人酹酒浇荒丘。
元南阳人,字易之,葛逻禄氏。不喜禄仕,能文,长于歌诗。时浙人韩与玉能书,王子充善古文,人目为江南三绝。顺帝至正间,以荐为翰林编修。有《金台集》、《海云清啸集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: