《贞观政要》序拼音版/注音版
zhēn guān zhèng yào xù。
《贞观政要》序。
wú jīng。
吴兢。
yǒu táng liáng xiāng yuē shì zhōng ān yáng gōng zhōng shū lìng hé dōng gōng,
有唐良相曰侍中安阳公、中书令河东公,
yǐ shí féng shèng míng,
以时逢圣明,
wèi jū zǎi fǔ,
位居宰辅,
yín liàng dì dào,
寅亮帝道,
bì xié wáng zhèng,
弼谐王政,
kǒng yī wù zhī guāi suǒ,
恐一物之乖所,
lǜ sì wéi zhī bù zhāng,
虑四维之不张,
měi kè jǐ lì jīng,
每克己励精,
miǎn huái gù shí,
缅怀故实,
wèi cháng yǒu fá。
未尝有乏。
tài zōng shí zhèng huà,
太宗时政化,
liáng zú kě guān,
良足可观,
zhèn gǔ ér lái,
振古而来,
wèi zhī yǒu yě。
未之有也。
zhì yú chuí shì lì jiào zhī měi,
至於垂世立教之美,
diǎn mó jiàn zòu zhī cí,
典谟谏奏之词,
kě yǐ hóng chǎn dà yóu,
可以弘阐大猷,
zēng chóng zhì dào zhě,
增崇至道者,
yuán mìng bù cái,
爰命不才,
bèi jiā zhēn lù,
备加甄录,
tǐ zhì dà lüè,
体制大略,
xián fā chéng guī。
咸发成规。
yú shì zhuì jí suǒ wén,
于是缀集所闻,
cān xiáng jiù shǐ,
参详旧史,
cuō qí zhǐ yào,
撮其指要,
jǔ qí hóng gāng,
举其宏纲,
cí jiān zhì wén,
词兼质文,
yì zài chéng quàn,
义在惩劝,
rén lún zhī jì bèi yǐ,
人伦之纪备矣,
jūn guó zhī zhèng cún yān。
军国之政存焉。
fán yī zhì yī shí juǎn,
凡一帙一十卷,
hé sì shí piān,
合四十篇,
míng yuē zhēn guān zhèng yào。
名曰《贞观政要》。
shù hū yǒu guó yǒu jiā zhě kè zūn qián guǐ,
庶乎有国有家者克遵前轨,
zé shàn ér cóng,
择善而从,
zé kě jiǔ zhī yè yì zhāng yǐ,
则可久之业益彰矣,
kě dà zhī gōng yóu zhe yǐ,
可大之功尤著矣,
qǐ bì zǔ shù yáo shùn,
岂必祖述尧、舜,
xiàn zhāng wén wǔ ér yǐ zāi qí piān mù cì dì liè zhī yú zuǒ。
宪章文、武而已哉!其篇目次第列之于左。
唐汴州浚仪人。武则天时入史馆,编修国史。中宗时历右补阙、起居郎、水部郎中。玄宗时官卫尉少卿,兼修文馆学士,累迁太子左庶子。初与刘知几等撰《武后实录》,所述张昌宗诱张说陷魏元忠事,直书不讳,后张说为相,屡请更改,均遭拒绝。尝私撰《唐书》、《唐春秋》,未成,以书事不当贬荆州司马,仍修史不止。天宝初,入为恒王傅,犹求还史职。有《贞观政要》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: