仙游寺拼音版/注音版
xiān yóu sì。
仙游寺。
lǐ huá。
李华。
shě shì rù qiáo jìng,
舍事入樵径,
yún mù shēn gǔ kǒu。
云木深谷口。
wàn hè yí huì míng,
万壑移晦明,
qiān fēng zhuǎn qián hòu。
千峰转前后。
yí rán lóng tán shàng,
嶷然龙潭上,
shí shì ruò bēn zǒu。
石势若奔走。
kāi chāi qiū tiān guāng,
开拆秋天光,
bēng téng xià léi hǒu。
崩腾夏雷吼。
líng xī zì zī qù,
灵溪自兹去,
yū zhí hù fēn jiū。
纡直互纷纠。
tīng shēng jìng fù xuān,
听声静复喧,
wàng sè wú gèng yǒu。
望色无更有。
míng míng cuì wēi xià,
冥冥翠微下,
gāo diàn yìng shān liǔ。
高殿映杉柳。
dī dī dòng xué zhōng,
滴滴洞穴中,
xuán quán xiǎng xiāng kòu。
悬泉响相扣。
xī shí qín wáng nǚ,
昔时秦王女,
yǔ huà nián dài jiǔ。
羽化年代久。
rì mù sōng fēng lái,
日暮松风来,
xiāo shēng shēng zuǒ yòu。
箫声生左右。
zǎo kuī shén xiān lù,
早窥神仙箓,
yuàn jié zhī shù yǒu。
愿结芝术友。
ān dé xiàn mén fāng,
安得羡门方,
qīng náng xì wú zhǒu。
青囊系吾肘。
唐赵州赞皇人,字遐叔。少旷达。擢进士宏辞科。玄宗天宝间官监察御史,累转侍御史,礼、吏二部员外郎。后去官隐山阳,晚事浮图法。善属文,与萧颖士友善,然时谓不及颖士,文辞绵丽,少宏杰气。爱奖士类,名随以重。有《李遐叔文集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
李华相关作品推荐: