诗偈拼音版/注音版
shī jì。
诗偈。
páng yùn。
庞蕴。
dà táng sān bǎi liù shí zhōu,
大唐三百六十州,
wǒ zàn fàng xián chéng xìng yóu。
我暂放闲乘兴游。
shùn xī zhī jiān zhī shì jǐn,
瞬息之间知事尽,
ruò lùn rù lǐ gēng shēn yōu。
若论入理更深幽。
gòng wài zhī shí gā qīng shuǐ,
共外知识呷清水,
zǒng shì wàng xiǎng wú gú tou。
总是妄想无骨头。
què guī dōng xī shān dào qù,
却归东西山道去,
bù shě yīn yuán qí gǔ niú。
不舍因缘骑牯牛。
hòu wàng qīng shān píng shì zhǎng,
后望青山平似掌,
qián zhān hàn shuǐ shuǐ dōng liú。
前瞻汉水水东流。
shì wèn xī yù nà tí zi,
试问西域那提子,
yí fǎ yīn qín wú suǒ qiú。
遗法殷勤无所求。
zì rù dà hǎi guī huǒ zhái,
自入大海归火宅,
bù jué chéng kōng shī què niú。
不觉乘空失却牛。
yǒu rén jiàn wǒ guī dōng tǔ,
有人见我归东土,
wǒ běn yuán jū xī hǎi tóu。
我本元居西海头。
lái qù zì rán wú zhàng ài,
来去自然无障碍,
chū rù shēng sǐ yǒu hé yōu。
出入生死有何忧。