题永福寺临淮亭拼音版/注音版
tí yǒng fú sì lín huái tíng。
题永福寺临淮亭。
gù fēi xióng。
顾非熊。
huái shàng qián cháo sì,
淮上前朝寺,
yīn gōng shǐ jiàn tíng。
因公始建亭。
suī wú shān kě wàng,
虽无山可望,
duō yǒu hè kān tīng。
多有鹤堪听。
yǐn kè xián chuí diào,
引客闲垂钓,
kàn sēng jìng guàn píng。
看僧静灌瓶。
dài cháo qiū jiàn yuè,
带潮秋见月,
gé zhú xiǎo wén jīng。
隔竹晓闻经。
shuǐ qì qīn yī lěng,
水气侵衣冷,
píng fēng rù zuò xīn。
蘋风入座馨。
lù féng shā tǎ shàng,
路逢沙獭上,
chuán zhí hǎi rén tíng。
船值海人停。
zhēn chǔ míng gū shù,
砧杵鸣孤戍,
wū yuān xià yuǎn tīng。
乌鸢下远汀。
lián bō fāng cǎo kuò,
连波芳草阔,
jí mù mù tiān qīng。
极目暮天青。
chuàng zhì jiē xīn jiàng,
创置嗟心匠,
yōu qī de dì xíng。
幽栖得地形。
cháng lái quàn nóng shì,
常来劝农事,
lài cǐ jìn jiāo jiōng。
赖此近郊坰。
唐苏州人。顾况子。少俊悟,一览辄能成诵,工吟,扬誉远近。性滑稽,好辩,颇杂笑言。常凌轹气焰子弟,既犯众怒,排挤者纷然,困举场三十年。武宗会昌五年及第,累佐使府。宣宗大中间授盱眙主簿,厌拜迎鞭挞,因弃官归隐,不知所终。或传住茅山十余年。有诗一卷。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: