酌陈师贡拼音版/注音版
zhuó chén shī gòng。
酌陈师贡。
wáng gōng。
王恭。
yún wò bì xī lǐ,
云卧碧溪里,
bié lái fán jǐ chūn。
别来凡几春。
kǒu zhōng dú wèi yán shēng lì,
口中独未言声利,
shēn shàng hé céng rǎn shì chén。
身上何曾染市尘。
jūn jiā xiōng dì duō féng yē,
君家兄弟多逢掖,
tǔ lùn yáo qīng èr qiān dàn。
吐论遥轻二千石。
gāo dǎo níng gēng shù mǔ tián,
高蹈宁耕数亩田,
zhé yāo chǐ zuò zhū hóu kè。
折腰耻作诸侯客。
qīng gài féng jūn xī wèi shēn,
倾盖逢君惜未深,
jiàn jūn tóng diào fù tóng xīn。
见君同调复同心。
zhǐ jīn jiāo yóu zhòng zhū shòu,
只今交游重朱绶,
hé rén guì yì qīng huáng jīn。
何人贵义轻黄金。
shì rén gòng xiào yōu yōu zhě,
世人共笑悠悠者,
jī cì kuáng gē mèng zhū yě。
击刺狂歌孟诸野。
wàn shì qiū kōng yī piàn yún,
万事秋空一片云,
dé qián qiě zuì huáng lú xià。
得钱且醉黄垆下。
wén dào cháo tíng lǐ shù yōu,
闻道朝廷礼数优,
yì guān què xià jǐn míng liú。
衣冠阙下尽名流。
ài jūn gèng yù jūn xiān dá,
爱君更欲君先达,
gù wǒ cāng jiāng kòng bái tóu。
顾我沧江空白头。
明福建长乐人,一作闽县人。字安中,自号皆山樵者。少游江海间,中年葛衣草履,归隐于七岩山,凡二十年。永乐四年,以荐待诏翰林。年六十余,与修《永乐大典》,授翰林院典籍。为闽中十才子之一。有《白云樵唱集》、《草泽狂歌》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: