拟唐姚合赠王尊师拼音版/注音版
huáng luó。
黄罗?。
wáng gōng。
王恭。
yǔ kè chuī shēng hé chǔ qù,
羽客吹笙何处去,
huáng huā gǔ lù bì luó jiān。
黄花古路薜萝间。
liáo liáo jī quǎn yún zhōng shì,
寥寥鸡犬云中室,
miǎo miǎo yān xiá hǎi shàng shān。
渺渺烟霞海上山。
bái hè yè guī jīng yù jǐn,
白鹤夜归经欲尽,
huáng liáng qiū shú mèng chū hái。
黄粱秋熟梦初还。
chén shēng wèi miǎn yuán fú lèi,
尘生未免缘浮累,
jǐ dù féng shī měi hòu yán。
几度逢师每厚颜。
明福建长乐人,一作闽县人。字安中,自号皆山樵者。少游江海间,中年葛衣草履,归隐于七岩山,凡二十年。永乐四年,以荐待诏翰林。年六十余,与修《永乐大典》,授翰林院典籍。为闽中十才子之一。有《白云樵唱集》、《草泽狂歌》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
王恭相关作品推荐: