逢废冢有感拼音版/注音版
féng fèi zhǒng yǒu gǎn。
逢废冢有感。
wáng gōng。
王恭。
bài kuàng bēng yíng bù jì shí,
败圹崩茔不记时,
kuàng féng hán shí zuì qī qí。
况逢寒食最凄其。
tiān yīn lín huǒ chén huāng shù,
天阴燐火沉荒树,
yǔ jī tái huā rù duàn bēi。
雨积苔花入断碑。
chén shì mán shāng qiān gǔ shì,
尘世谩伤千古事,
rén shēng shuí shì bǎi nián qī。
人生谁是百年期。
bái yáng fēng lǐ kān chóu chàng,
白杨风里堪惆怅,
rì mù wén yuán dàn yì bēi。
日暮闻猿但益悲。
明福建长乐人,一作闽县人。字安中,自号皆山樵者。少游江海间,中年葛衣草履,归隐于七岩山,凡二十年。永乐四年,以荐待诏翰林。年六十余,与修《永乐大典》,授翰林院典籍。为闽中十才子之一。有《白云樵唱集》、《草泽狂歌》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
王恭相关作品推荐: