题山水图拼音版/注音版
tí shān shuǐ tú。
题山水图。
wáng gōng。
王恭。
yì xī piān zhōu guò nán chǔ,
忆昔扁舟过南楚,
piāo bó xiāo xiāng dòng tíng pǔ。
飘泊潇湘洞庭浦。
jī shuǐ hán tiān mèng zé shēn,
积水寒天梦泽深,
shū zhōng dàn yuè bā líng shǔ。
疏钟淡月巴陵曙。
jūn shān dú shàng sī qī rán,
君山独上思悽然,
zhú shù cāng liáng rào mù chán。
竹树苍凉绕暮蝉。
kōng líng cǎo méi huáng yīng gǔ,
空陵草没皇英骨,
gǔ jǐng tái huāng liǔ yì quán。
古井苔荒柳毅泉。
yī bié xiāng jiāng xiàng shí qiū,
一别湘江向十秋,
pī tú yuǎn yì jiù shí yóu。
披图远忆旧时游。
qīng fēng jì lì yān zhōng shāo,
青枫寂历烟中烧,
yuǎn xiù yī xī niǎo wài chóu。
远岫依稀鸟外愁。
yún fān qù qù xún xiān dǎo,
云帆去去寻仙岛,
wǒ yù yīn zhī shí yáo cǎo。
我欲因之拾瑶草。
zài sān zhāo shǒu hū bù lái,
再三招手呼不来,
lìng rén dú lì shāng huái bào。
令人独立伤怀抱。
明福建长乐人,一作闽县人。字安中,自号皆山樵者。少游江海间,中年葛衣草履,归隐于七岩山,凡二十年。永乐四年,以荐待诏翰林。年六十余,与修《永乐大典》,授翰林院典籍。为闽中十才子之一。有《白云樵唱集》、《草泽狂歌》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: