画马行拼音版/注音版
huà mǎ xíng。
画马行。
hé jǐng míng。
何景明。
huà mǎ rú huà lóng,
画马如画龙,
zòng héng biàn huà dāng wú qióng。
纵横变化当无穷。
wú guān yuè shān zǐ,
吾观月山子,
luò bǐ kuī shén gōng。
落笔窥神工。
céng xiàng tiān xián mào shí mǎ,
曾向天闲貌十马,
shí mǎ yì tài wú yī tóng。
十马意态无一同。
cǐ mǎ chuán lái jǐ bǎi nián,
此马传来几百年,
gǔ juàn yóu kāi shā mò fēng。
古绢犹开沙漠风。
shù lǐ hé liú xīn guò yǔ,
树里河流新过雨,
cù cù cǎo yá hán cì shuǐ。
簇簇草芽寒刺水。
yǔ rén shuāng qiān lín shuǐ biān,
圉人双牵临水边,
cǎo sè lí lí luàn yún qǐ。
草色离离乱云绮。
lìng rén yí dào wò wā bàng,
令人疑到渥洼傍,
bō dǐ fēng léi dòu lóng zǐ。
波底风雷斗龙子。
xì kàn bú shì bái bí guā,
细看不是白鼻騧,
kǒng shì dāng cháo shī zi huā。
恐是当朝狮子花。
zǐ yàn xiān lí gè chóu chàng,
紫燕纤离各惆怅,
qí yú nú liè hé zú kuā。
其馀驽劣何足夸。
yì xī ài mǎ bù xī qiān jīn huò,
忆昔爱马不惜千金货,
jūn wáng qín zhèng lóu tóu zuò。
君王勤政楼头坐。
hú nú huáng shān shuāng xiù xuē,
胡奴黄衫双绣靴,
jiù zhōng qí chū lóu qián guò。
厩中骑出楼前过。
hóng pà chū lóng hàn xuè xiāng,
红帕初笼汗血香,
yù biān qīng fú táo huā pò。
玉鞭轻拂桃花破。
xū jiē wán wù jìng hé yì,
吁嗟玩物竟何益,
yí jī tú shǐ dān qīng bō。
遗迹徒使丹青播。
zhǐ jīn fēng pào xī běi lái,
只今烽炮西北来,
shā chǎng wèi wén qiān lǐ cái。
沙场未闻千里才。
qiān lǐ cái,
千里才,
gù yǒu shí,
固有时,
huí tóu wèi wèn yù zhě shuí。
回头为问御者谁。
jūn kàn chì jì yǔ qí lín,
君看赤骥与骐驎,
wǎn chē tài xíng lǐng。
挽车太行岭。
xīn qī tián zǐ fāng,
心期田子方,
chí chú jià yuán qǐng。
踟蹰驾辕顷。
shuāng diāo mù xu hàn jiāo lěng,
霜凋苜蓿汉郊冷,
gǔ zhé qiū fēng zì sī yǐng。
骨折秋风自嘶影。
jūn bú jiàn gǔ rén yǎng mǎ rú yǎng shì,
君不见古人养马如养士,
yī bǎo néng chóu qiān lǐ zhì。
一饱能酬千里志。
jīn rén yǎng mǎ rú yǎng tún,
今人养马如养豚,
jiù xià cháng duī jí lí cì。
厩下常堆蒺藜刺。
gǔ zhī liáng mǎ hé dài wú,
古之良马何代无,
kě xiào jīn rén kōng àn tú。
可笑今人空按图。
明河南信阳人,字仲默,号大复。八岁能作文,十五中举人。弘治十五年进士,授中书舍人。正德初,刘瑾用事,谢病归。瑾败,以荐除中书。时武宗多以佞幸为义子。景明疏言“义子不当蓄,宦官不当宠”。官至陕西提学副使,以病投劾归,抵家而卒。与李梦阳齐名,主张“文必秦汉,诗必盛唐”。时人言天下诗文必称“何李”。又与边贡、徐祯卿并称四杰,及康海、王九思、王廷相称七才子,即所谓“前七子”。然何、李成名之后,论诗每相牴牾。申何者谓何诗俊逸,李诗粗豪,盖风格实有区别。有《大复集》、《雍大记》、《四箴杂言》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: