贺新郎 · 舟中值重午拼音版/注音版
hè xīn láng zhōu zhōng zhí chóng wǔ。
贺新郎 · 舟中值重午。
sūn chéng ēn。
孙承恩。
kè lù fēng chén è。
客路风尘恶。
tàn cōng cōng jié lín chóng wǔ,
叹匆匆、节临重午,
bù kān láo luò。
不堪牢落。
què yì gù yuán dāng cǐ rì,
却忆故园当此日,
xū guǎn péng chái duì zhuó。
虚馆朋侪对酌。
nǐ shèng huì zhuī zōng hé shuò。
拟胜会、追踪河朔。
qiáo shǒu dì dū hóng rì jìn,
翘首帝都红日近,
wàng bái yún qīn shè tiān liáo kuò。
望白云、亲舍天寥廓。
cháng yù duàn,
肠欲断,
xīn piāo bó。
心飘泊。
jiāng xīn jiù shì liú chuán zuó。
江心旧事流传昨。
wǒ yù jiāng xīng wáng zuò jiàn,
我欲将、兴亡作鉴,
kǔn chéng shuí tuō。
悃诚谁托。
chóu chàng líng jūn jīn yǐ yǐ,
惆怅灵均今已矣,
shuǐ dǐ yīng hún jì mò。
水底英魂寂寞。
yòu shuí biàn zuì xǐng qīng zhuó。
又谁辨、醉醒清浊。
gǎn shì jī huái pín diào gǔ,
感事羁怀频吊古,
fǔ qián kūn hào qì kōng pán báo。
抚乾坤、浩气空盘薄。
gē duǎn diào,
歌短调,
fā zhǎng jué。
发长噱。
贺新郎 · 舟中值重午作者孙承恩的简介
明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: