题新建李白祠拼音版/注音版
tí xīn jiàn lǐ bái cí。
题新建李白祠。
sūn chéng ēn。
孙承恩。
lǐ táng kāi yuán quán shèng rì,
李唐开元全盛日,
wén huà zhāo xuān yì rén chū。
文化昭宣异人出。
fū jūn zì shì cháng gēng jīng,
夫君自是长庚精,
jiǒng jiǒng duò dì qún lún jīng。
炯炯堕地群伦惊。
xiōng luó zhū jī làn xīng dǒu,
胸罗珠玑烂星斗,
bǐ fēng zào huà qū léi tíng。
笔锋造化驱雷霆。
jīn luán zhào jiàn zhì zūn xǐ,
金銮召见至尊喜,
fù shī huī háo jí fēng yǔ。
赋诗挥毫疾风雨。
shēng huá qì àn yā cháo shēn,
声华气岸压朝绅,
qiè shì zhēn fēi nú lì shì。
妾视真妃奴力士。
chén shì wò chuò bù kě liú,
尘世龌龊不可留,
qí jīng fù qù kūn lún qiū。
骑鲸复去昆仑丘。
qiè lái yǔ zhòu chéng qiān qiū,
朅来宇宙成千秋,
yī zhāo hái zuò jīng xiāng yóu。
一朝还作荆襄游。
jīng xiāng zhī ruán lán jiāng shàng,
荆襄之堧兰江上,
shān yū shuǐ huán jǐng qīng kuàng。
山纡水环景清旷。
cǐ shí tū wù kāi xīn cí,
此时突兀开新祠,
wàn gǔ shī háo jiē gāo bǎng。
万古诗豪揭高榜。
dì yīn rén shèng gǔ zé rán,
地因人胜古则然,
cóng cǐ lán jiāng zhòng qióng rǎng。
从此兰江重穹壤。
明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: