格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风拼音版/注音版
gé shān yǐn jū bā jǐng shī bā zhāng wèi xiū yáng hú xī yǒng fù gǔ mù chūn fēng。
格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风。
táng wén fèng。
唐文凤。
yuè guó shén cí rén qǐ líng,
越国神祠人乞灵,
kēng hōng zhōng xiǎng fēng qián tīng。
铿鍧钟响风前听。
huá jīng hǒu chù yuè zài hù,
华鲸吼处月在户,
jīng pò yōu jū chén mèng xǐng。
惊破幽居尘梦醒。
shēng shēng yàn qiū jǐ hūn mù,
声声咽秋几昏暮,
cūn sǒu xī tóng chèn guī lù。
村叟溪童趁归路。
yáo zhī qiāo duàn gù xiāng xīn,
遥知敲断故乡心,
miǎo miǎo guān shān gé yān wù。
渺渺关山隔烟雾。
明徽州府歙县人,字子仪,号梦鹤。唐桂芳子。父子俱以文学擅名。永乐中,以荐授兴国县知县,著有政绩。改赵王府纪善。卒年八十有六。有《梧冈集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: