拟古诗十九首行行重行行拼音版/注音版
nǐ gǔ shī shí jiǔ shǒu xíng xíng chóng xíng xíng。
拟古诗十九首行行重行行。
sūn fén。
孙蕡。
xián yáng jiǔ yuán shàng,
咸阳九原上,
xī rì guān gài chǎng。
昔日冠盖场。
qiū fēng dòng hé shǔ,
秋风动禾黍,
kuàng yě hào máng máng。
旷野浩茫茫。
dà huà wú tíng liú,
大化无停留,
róng yào ān kě cháng。
荣耀安可常。
yān yún mí wǔ zhà,
烟云迷五柞,
zhēn jí méi zhǎng yáng。
榛棘没长杨。
shí yùn lǐ zé rán,
时运理则然,
lái zhě tú zì shāng。
来者徒自伤。
suǒ yǐ fàng zhì yì,
所以放志意,
hān gē chēng wǒ shāng。
酣歌称我觞。
míng zhēng zòng fán xiǎng,
鸣筝纵繁响,
huǎn cǐ yōu sī zhǎng。
缓此幽思长。
huí chē cháng lè bǎn,
回车长乐阪,
jiāng qù fù páng huáng。
将去复彷徨。
yuàn wèi yún zhōng yàn,
愿为云中雁,
liáo kuò zì gāo xiáng。
寥廓恣高翔。
拟古诗十九首行行重行行作者孙蕡的简介
明广东顺德人,字仲衍,号西庵。博学工诗文。明兵下广东,蕡为何真作书请降。洪武中历虹县主簿、翰林典雅。预修《洪武正韵》。出为平原簿,坐事被逮,罚筑京师城垣。旋得释。十五年,起苏州经历,坐累戍辽东。又以尝为蓝玉题画,论死。有《西庵集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: