稽古篇止于秦汉唐以下先以诗述其概六首拼音版/注音版
jī gǔ piān zhǐ yú qín hàn táng yǐ xià xiān yǐ shī shù qí gài liù shǒu。
稽古篇止于秦汉唐以下先以诗述其概六首。
guō zhī qí。
郭之奇。
pō yí tóng guǎn shì xīn xíng,
颇疑彤管似新铏,
màn xǔ jīng shén rù hàn qīng。
漫许精神入汗青。
bān mǎ hún qiáng néng hù shǐ,
班马魂强能护史,
zuǒ yáng bǐ jiàn zì zhuàn jīng。
左羊笔健自传经。
fēng chén sǎo hòu wéi shuāng xuě,
风尘扫后惟霜雪,
yún wù kāi shí yòu rì xīng。
云雾开时又日星。
yíng de yú guāng fēn àn shì,
赢得馀光分暗室,
chūn lín huò kě jì qiū yíng。
春麟或可寄秋萤。