秋风辞拼音版/注音版
qiū fēng cí。
秋风辞。
guō zhī qí。
郭之奇。
cháng yè yōu yōu bái rì mí,
长夜悠悠白日迷,
bēi zāi qiū zhī wèi qì nǎi fēng wèi。
悲哉秋之为气乃风为。
yǎo gǔ páng huáng fēi yè wǔ,
窈谷彷徨飞叶舞,
píng yuán yān yì yě yún chuí。
平原烟邑野云垂。
yǐ rù shēn guī liāo yuǎn mèng,
已入深闺撩远梦,
hái yī jué sāi qǐ guān sī。
还依绝塞起关思。
dēng lín hū jiù yōu rén yuàn,
登临忽就幽人怨,
liú nián fān shēng zhuàng shì bēi。
流年翻生壮士悲。
zhuàng shì yōu rén duō wǎn kǎi,
壮士幽人多惋慨,
shēn guī jué sāi yì jīng mèi。
深闺绝塞易惊痗。
gǔ jīn yáo luò chū qiū xīn,
古今摇落出秋心,
xīn xīn qiáng bàn jiē fēng suì。
心心强半皆风碎。
dú yǒu jiǔ zài gē yán bù yì yōu,
独有酒在歌筵不易忧,
zhì yú rén chén huàn hǎi bù kě fú。
至于人沉宦海不可浮。
hé ài néng fēn huān xǐ xí,
何爱能分欢喜席,
hé lì néng guān fù guì móu。
何利能关富贵谋。
gù xiāng sī chún wén yī tàn,
故乡思莼闻一叹,
fén hé āi zhào jiàn zhōng liú。
汾河哀棹见中流。
yú xì huǎng liàng xī qiū shēng,
于戏恍悢兮秋声,
nǎi wú gēn ér zòng héng。
乃无根而纵横。
jiāo guān sài zhī hún mèng,
交关塞之魂梦,
shēn shì nǚ zhī xìng qíng。
深士女之性情。
yáng shī sāo zhī táo yù,
扬诗骚之陶郁,
chuàng shí xù zhī sòng yíng。
怆时序之送迎。
bù gù dàng dàng dì wáng xiōng,
不顾荡荡帝王胸,
xīng wáng lǎo zhuàng lè bēi tóng。
兴亡老壮乐悲同。
zhēng fū sī fù wú qióng zhǐ,
征夫思妇无穷止,
āi shāng qún yuàn yǔ shí zhōng。
哀伤群怨与时终。
cǐ wài zhī rén nán wéi lì,
此外之人难为力,
wéi yǒu xiá tān yǔ yú bì。
惟有黠贪与愚愎。
jiǔ shí qiū fēng bǐ bǎi huò,
九十秋风彼百惑,
yú xì dà kuài jiāng àn mò。
于戏大块将黯默。
qiè gē cǐ cí zhù qiū yín,
窃歌此辞助秋吟,
huí fēng xià tǔ jǐn bēi yīn。
回风下土尽悲音。
píng yuán yǎo gǔ yù fēi jīn,
平原窈谷欲飞襟,
chuī chè qiān gǔ wàn xià xīn。
吹彻千古万下心。