王嫱故里拼音版/注音版
wáng qiáng gù lǐ。
王嫱故里。
guō zhī qí。
郭之奇。
liǔ dī shēn chù míng fēi lǐ,
柳堤深处明妃里,
liǔ sè yī rán rén fēi shì。
柳色依然人非是。
dāng nián yī qǔ lí gōng bēi,
当年一曲离宫悲,
shū fāng qīng zhǒng yǐ lěi lěi。
殊方青冢已垒垒。
tiān shēng hóng yán fǎn wèi hú,
天生红颜反为胡,
yǐ nǚ níng hú zì hàn shǐ。
以女宁胡自汉始。
hú ér yóu jiě lián qīng chéng,
胡儿犹解怜倾城,
hàn wáng ēn qíng báo yú zhǐ。
汉王恩情薄于纸。
chūn fēng jǐ dù chuī chóu duō,
春风几度吹愁多,
hàn ēn yáo lái bù zú shì。
汉恩繇来不足恃。
jīn wū ā jiāo zhōng cháng mén,
金屋阿娇终长门,
kě lián fēi yàn jīn yǐ yǐ。
可怜飞燕今已矣。