出洛阳城拼音版/注音版
chū luò yáng chéng。
出洛阳城。
chéng běn lì。
程本立。
wǎn chē shàng tiān jīn,
挽车上天津,
yī quē dāng wǒ qián。
伊阙当我前。
lián fēng zuǒ yòu qǐ,
连峰左右起,
bēn zǒu xiàng hòu xiān。
奔走相后先。
gǔ lái wǔ yuè nèi,
古来五岳内,
sōng gāo jí zhōng tiān。
嵩高极中天。
yí xíng zhèng sì biǎo,
仪形正四表,
jīn dài liú sān chuān。
襟带流三川。
hé shān gù wáng shì,
河山固王室,
qǐ zhí jīn chéng jiān。
岂直金城坚。
hàn yè cǐ zhōng xīng,
汉业此中兴,
zhōu dōu jiàn dōng qiān。
周都见东迁。
zhuàng yóu kuài yī lǎn,
壮游快一览,
yí jī bēi qiān nián。
遗迹悲千年。
tuí yuán jiù shuí zhù,
颓垣旧谁筑,
yě màn qī cháo yān。
野蔓凄朝烟。
明浙江崇德人,字原道。程德刚子。洪武中举明经、秀才,授秦府引礼舍人,历长史,受累谪云南为吏。洪武三十一年征入翰林,预修《太祖实录》,迁右佥都御史。建文三年坐事贬官,仍留纂修。《实录》成,出为江西副使。未行,燕兵入京,自杀。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
程本立相关作品推荐: