答姚宗文律诗四首拼音版/注音版
dá yáo zōng wén lǜ shī sì shǒu。
答姚宗文律诗四首。
zhèng zhēn。
郑真。
huái tiān kōng kuò cǎi yún shōu,
淮天空阔彩云收,
zuò duì qīng shān zuì shàng tou。
坐对青山最上头。
yōu mèng zhǐ yīng suí huà dié,
幽梦只应随化蝶,
xián xīn jǐn kě xiá lái ōu。
闲心尽可狎来鸥。
xiōng zhōng xiù jǐn xiū tíng zhī,
胸中绣锦休停织,
xiù lǐ lí zhū mò àn tóu。
袖里骊珠莫暗投。
lí luò jú huā qiū yǐ jìn,
篱落菊花秋已近,
fú ān hái xǔ huàn tóng yóu。
浮庵还许唤同游。
【百度网盟】
明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: