观邓侍郎石磬歌拼音版/注音版
guān dèng shì láng shí qìng gē。
观邓侍郎石磬歌。
liú sōng。
刘崧。
shuǐ zhōng gǔ qìng shì mò shí,
水中古磬世莫识,
kòu zhī néng míng rén shǐ jīng。
扣之能鸣人始惊。
qián cháo wén wù zuì bó yǎ,
前朝文物最博雅,
lú líng shì láng xiān dé míng。
庐陵侍郎先得名。
huái hé dōng yóu sè chóu chàng,
淮河东游色惆怅,
rěn shǐ zhì bǎo chéng diāo sàng。
忍使至宝成凋丧。
cāng máng hé dài chū ní shā,
苍茫何代出泥沙,
qiáo cuì dāng shí zá pén àng。
憔悴当时杂盆盎。
guī lái shè jù dāng tè xuán,
归来设虡当特悬,
kòu jī wǎng wǎng yí yīn chuán。
扣击往往遗音传。
qí wén màn miè kē dǒu jī,
奇文漫灭科斗迹,
yǔ qì chán jié jiāo lóng xián。
雨气缠结蛟龙涎。
shì shí zhōu miào cháo yīn xǔ,
是时周庙朝殷冔,
shī xiāng nán yú tàn xiū zǔ。
师襄南逾叹修阻。
hǎi mén fēng qǐ shāng shēng āi,
海门风起商声哀,
wàn lǐ gū chén lèi rú yǔ。
万里孤臣泪如雨。
fèng niǎo yī qù bù kě wén,
凤鸟一去不可闻,
yí ěr sūn zi duō cái wén。
宜尔孙子多才文。
gāo táng chū cǐ zuò tàn xī,
高堂出此坐叹息,
míng sè yóu dài yá shān yún。
暝色犹带崖山云。
biàn lìng jìng zhī shèn wù xiè,
便令敬之慎勿亵,
cǐ wù yí yǔ tiān qiú liè。
此物宜与天球列。
bǎi nián yǐn xiǎn zì yǒu shí,
百年隐显自有时,
yùn dé hán hé jìng shuí xiè。
蕴德含和竟谁泄。
wū hū xián zhé jīn bù cún,
呜呼贤哲今不存,
duì zhī shǐ wǒ shāng xīn hún。
对之使我伤心魂。
yú tíng kě dēng shòu kě wǔ,
虞庭可登兽可舞,
cǐ shí bù huǐ yīng néng yán。
此石不毁应能言。
元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: