拟古拼音版/注音版
nǐ gǔ。
拟古。
kuàng lù。
邝露。
sì lí zūn zhǎng qú,
四骊遵长衢,
liù pèi yóu zài shǒu。
六辔犹在手。
yě kuàng tiān cāng rán,
野旷天苍然,
fēng chuī bái yáng liǔ。
风吹白杨柳。
rì yuè xiàng cuī chì,
日月相摧斥,
zài shì tú sù xiǔ。
在世图速朽。
róng míng shào nián shì,
荣名少年事,
yǎn hū chéng bái shǒu。
奄忽成白首。
cháng yè hé míng míng,
长夜何冥冥,
gǒng mù liǎn rén shòu。
拱木敛人寿。
tiān xíng tóng wù huà,
天行同物化,
táo rán zhuó bēi jiǔ。
陶然酌杯酒。
明末清初广东南海人,原名瑞露,字湛若。诸生。历游广西、江苏、浙江间,在桂遍历诸土司辖地,悉知其山川风土。唐王立于福州,官中书舍人。永历中,以荐入翰林。清兵破广州,抱古琴绝食死。工诗善书,有《赤雅》、《峤雅》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: